BẠN XƯA

Buồn chi ngồi nhớ kỷ niệm xưa
Ký ức tuổi thơ dẽ lối về
Thấp thoáng hình ai trong đêm tối
Ngỡ là mơ, tôi có phải khờ?

Trăng khuya vẫn tỏ đêm đông giá,
Giữa bao là đầy ắp lạnh lùng
Điệp điệp trùng trùng, cơn ớn lạnh
Bên cạnh im lìm, chỉ còn ta.

Ta ngồi lặng ngắm, phôi pha đã
Gió lộng, trăng xa, mây lãng du
Và dù đông giá, lòng chẳng lạnh
Đêm đen bao phủ trí chẳng mờ.

Bạn tôi ơi, ngàn trùng xa cách
Bao nhiêu năm sóng gió đã từng
Ta là bạn, chẳng ngày tái ngộ
Gom ký niệm, sưởi ấm đêm đông!