LẶNG NGẮM II

Lấp lánh sương, rồi màn đêm buông xuống.
Và nỗi nhớ, cứ thế dẽ lối về.
Anh yêu sao tiếng ai nghe khúc khích
Để anh luôn vu vơ cười một mình.

Anh yêu sao dáng em lon ton bước,
Để phía xa bắt ai phải ngóng chông.
Anh yêu sao, ai tự tin mái tóc
Cho anh khẽ đôi lần chạm yêu thương.

Anh chẳng mơ một bông hoa hồng thắm
Chẳng si mê rực rỡ và lắm gai.
Anh chỉ yêu, yêu một bông hoa nhài
Hương thoang thoảng, nhớ lâu và nhớ mãi.

Và anh yêu, mắt ai sáng lấp lánh
Cho thêm gần hồn nhiên ở trong em.
Mong một ngày em hiểu trong niềm nhớ
Trái tim anh gửi trọn em lâu rồi!