MỘT VẦNG TRĂNG

Và bối rối, một ngày anh vẫn đợi
Ngày con tim anh đã biết xuyến xao
Anh say đắm khi ngồi nghe em hát
Và miên man, tình yêu gọi tên người,
whisper of my heart

Rồi thương nhớ cứ ùa về mỗi tối
Tự hỏi lòng định nghĩa một chữ yêu
Là nắm tay em trong những buổi chiều
Khi tan học lòng ai trong lưu luyến.

Rồi bất chợt tên em anh mãi gọi
Chỉ gọi cho bớt nhớ em thôi mà
Là vội vã những bữa trưa còn đói
Chẳng hẹn đâu, tới trước, đợi đi cùng.

Khó định nghĩa chữ yêu trong tôi lắm
Rất mong manh những kỷ niệm chung đôi
Nhiều sóng gió ngang trái của cuộc đời
Chỉ nỗi nhớ, giản đơn, em chẳng hiểu.

Anh vẫn nhớ đôi mắt ai sáng tỏ
Trong bao đêm anh lặng lẽ thương thầm
Quên sao được tiếng em khẽ khúc khích
Mỗi buổi sáng anh vẫn tập làm theo.

Và đêm nay cũng như bao đêm khác
Màn đêm buông, anh lại nhớ em rồi
Ngồi thầm thì tên em cùng làn gió
Cho giá lạnh đừng hỏi ngõ vào tìm.

Valentine một lần trong nhung nhớ
Nhớ em thêm, thêm một lần nữa thôi
Để đông trôi, trong tôi nhanh hơn nữa
Ngóng sao Hôm một lần nữa nhớ em.

Anh giận sao, sao sao chẳng sáng tỏ
Cho em hiểu anh nhớ em thật nhiều
Có thật nhiều những điều anh muốn nói
Chỉ trách mây lặng lẽ hững hờ trôi.

Và đêm nay những đơn côi dẽ lối
Tìm về tim, cứ hờn trách nhói đau
Thêm một lần gọi em trong vô vọng
Cho đêm đông bớt tối, bớt u sầu.

Anh vẫn nhớ, đi nhờ xem đêm ấy
Xe đạp em anh chở, anh nói rằng
"Tao với mày giống đang hẹn hò lắm"
Bắt em "Uhm", anh dọa cho xuống xe.

Rồi lần đầu anh nhớ anh ngỏ ý
Hỏi yêu chưa, em nói em vẫn chưa
"Tao tán mày" em giật mình e thẹn
Anh bối rối, cười nói "Tao đùa thôi".

Em nào biết, anh yêu từ lâu lắm
Nhưng ngập ngừng anh sợ chẳng lên lời
Anh ôm ấp "Nàng chưa người yêu đó"
Nhưng đâu ngờ, và giờ em theo người.

Anh đã khóc nhưng thiếu một giọt lệ
Mất em vì anh thiếu một lời yêu
Là một điều anh chưa kịp nói hết
Anh yêu em, anh yêu từ lâu rồi.

Có một điều đã bao giờ em thử
Nhắm mắt lại cảm nhận tình nơi anh
Anh đâu biết, lời yêu ai đã ngỏ
Một mảnh tình chưa bao giờ em vương.

Sương trong gió giỡn đùa trong lá mới
Anh đưa tay nào chạm được yêu thương
Hờn trách gió, phải chi vô tình quá
Hay yêu thương trong anh chưa đong đầy.

Trăng đã tỏ, nhuộm vàng lên nỗi nhớ
Ngước nhìn theo hình bóng ở nơi xa
Ngồi quanh ta, buồn thương vây kín lại
Lại vu vơ, hớn trách trăng vô tình.

Vô tình đi người chẳng cho tôi biết
Vô tình buồn người đến tôi chẳng hay
Vô tình thay trái tim này chảy máu
Vô tình này bao năm tháng sầu đau.

Anh biết em hạnh phúc bên người ấy
Chẳng vấn vương chút tình ở nơi đây
Em trong anh mãi là trăng trong nước
Chưa bao giờ anh thôi ước một vầng trăng!